Những con cừu chịu tội cho
Mao
Trần Bình Nam
Tại Trung quốc đang
có phong trào “lai rai” tố cáo tội ác trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa
1966-1976. Phong trào tố cáo này được chính quyền đảng Cộng sản Trung quốc
khuyến khích sau khi ông Bạc Hy Lai trong năm 2012 đang là Ủy viên Bộ chính
trị, Thành ủy thành phố Trùng Khánh thuộc tỉnh Tứ Xuyên nhen nhúm lại phong
trào “học sách đỏ” của Mao Trạch Đông
để liên kết với các thành phần còn ủng hộ đường lối cách mạng triệt để của Mao
làm thế đưa ông vào Ban thường vụ Bộ chính trị trong đại hội thứ 18 của đảng dự
trù triệu tập cuối năm 2012.
Tập đoàn cầm quyền
của Hồ Cẩm Đào đang chuẩn bị chuyển quyền cho Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường
trong một chương trình đưa Trung quốc vào con đường xây dựng siêu cường đã chận
đứng tham vọng của Bạc Hy Lai, cách chức, tước đảng tịch và đưa ông ra tòa với
một loạt tội trạng mới phanh phui (1). Cho đến lúc này Tập Cận Bình
đã củng cố quyền hành, nhưng tập đoàn lãnh đạo tại Bắc Kinh vẫn chưa hết bận
tâm về bóng ma của Mao.
Sau
đại hội đảng thứ 18 tháng 10/2012, khắp nước các vụ tố cáo sự lạm quyền trong
thời kỳ Cách mạng Văn hóa rộ lên với mục đích cảnh giác đảng viên và quần chúng
rằng Cách mạng Văn hóa là một sai lầm. Các vụ tố cáo này đều được các chính
quyền địa phương chấp thuận, cung cấp tài liệu và hướng dẫn.
Vụ đang được dư luận
chú ý là vụ bà Phan Trung Mưu (Fang Zhangmung) người huyện Cổ Trấn (Guzhen)
thuộc tỉnh An Huy (Anhui) bị xử bắn ngày
11/4/1970 vì xé hình của Mao và bị con trai cùng với chồng tố cáo với chính
quyền (2).
Bà Phan Trung Mưu
sinh năm 1926 lấy chồng họ Trương sinh được hai con, một gái, một trai là một
gia đình cách mạng ủng hộ tuyệt đối Mao mặc dù thân sinh bà Phan bị đấu tố chết
trong phong trào cải cách ruộng đất năm 1951 sau khi Mao chiếm lục địa. Hai ông
bà đều là đảng viên đảng Cộng sản. Khi cuộc Cách mạng Văn hóa được phát động
(1966) hai người con, cô Trương 14 tuổi và em trai là Trương Thiết Phú (Zhang Tiefu)
11 tuổi đều là Vệ binh Đỏ lực lượng nòng cốt của cuộc Cách mạng Văn hóa chỉ
nhận chỉ thị từ Mao và Tứ Nhân Bang cầm đầu bởi Giang Thanh bất chấp các Chi bộ
đảng tại địa phương. Trong không khí phấn khởi TrươngThiết Phú đổi tên thành
Trương Hồng Bân (Zhang Hongbinh- người
lính đỏ) cho có tính cách mạng. Chị em nhà họ Trương được bố mẹ khen ngợi
và khuyến khích trước các hành động này.
Nhưng cuộc Cách mạng
Văn hóa đã làm tan nát gia đình ông cũng như làm tan nát hàng triệu gia đình
khác. Thoạt tiên bà Phan thất vọng buồn phiền vì cuối năm 1966 khi cuộc Cách
mạng Văn hóa bùng nổ mấy tháng cô Trương bị bệnh sưng màn óc chết sau một
chuyến đi Bắc Kinh trong những điều kiện thiếu thốn cực khổ để được nghe Chủ
tịch Mao Trạch Đông ban huấn từ.
Sau đó cả hai ông bà
đều bị đấu tố, bị trùm đầu dẫn đi diễu trên đường phố và bị chính con trai chửi
bới tố cáo.
Sau 4 năm bị dằn vặt
thể xác và tinh thần: con gái chết, chồng và bản thân bị đấu tố, con trai bất
hiếu chửi bố mẹ, bà Phan không kềm chế được bản thân. Một đêm kia năm 1970
riêng tư trong nhà bà buột miệng thổ lộ với chồng và con trai rằng: “Chủ
tịch Mao Trạch Đông không tốt. Ông ta theo chủ nghĩa sùng bái cá nhân giết cả
đồng chí Lưu Thiếu Kỳ là người suốt đời hiến cho cách mạng vô sản”. Bà nói
Lưu Thiếu Kỳ, người đồng chí sát cánh với Mao trong suốt cuộc đấu tranh đưa đến thành công, nhưng vì khác ý
với Mao trong “Bước Nhảy Vọt” (1958-1961) đã bị Mao cho phép Vệ binh Đỏ đấu tố,
bỏ đói cho đến chết một cách tàn nhẫn phải được phục hồi danh dự và ảnh của Mao
không đáng được treo trong nhà.
Trương Hồng Bân và cha hoảng hốt trước
thái độ của bà Phan. Theo một tài liệu liên quan đến Cách mạng Văn hóa lưu trữ
tại thư viện Bắc Kinh được tiết lộ năm 2009, Hồng Bân đã nói với Mẹ rằng: “Nếu bà tố cáo nhà lãnh đạo yêu quý của nhân
dân thì người ta sẽ đập nát đầu của bà ”
Sau đó Hồng Bân làm
đơn nhét vào nhà của một sĩ quan lãnh đạo đoàn Vệ binh đỏ địa phương tố cáo Mẹ,
trong khi chồng bà đến tố cáo vợ tại cơ quan an ninh quân đội.
Bà Phan giận con và
chồng dứt tình chồng vợ mẹ con, bà đóng cửa nhà đốt hình Mao. Chồng bà ra lệnh
cho Hồng Bân đánh mẹ. Trên blog của
mình Hồng Bân nhìn nhận đã vâng lời cha đấm vào lưng Mẹ. Trong khi đó ông
Trương dẫn một đòan viên Vệ binh Đỏ đến. Anh này vừa đánh vừa dẫn bà Phan đi.
Hồ sơ huyện Cổ Trấn
ghi rằng bà Phan bị tòa án huyện kết tội “nhục
mạ chủ tịch Mao Trạch Đông” và bị xử bắn ngày 11/4/1970 tại một pháp trường
dựng cách tòa 180 mét. Hồng Bân có mặt ở tòa án khi xử nhưng tránh mặt ở pháp
trường. Ông Trương làm thủ tục li dị vợ mấy
ngày trước khi bà bị bắn. Ông và con trai nhờ công “tố vợ và Mẹ” đã thoát nạn. Sau khi cuộc
Cách mạng Văn hóa chấm dứt, Mao chết, ông Trương được phục hồi chức vụ Trưởng ty Y tế địa phương. Ông nghỉ hưu và
qua đời năm 2003.
Riêng Hồng Bân hối
hận vì hành động “gián tiếp giết Mẹ” đã theo học ngành luật sư với định tâm tìm
cách lý giải giai đoạn khủng khiếp của gia đình và của chính ông.
Ông lập một blog ghi chú những gì liên quan đến vụ
Mẹ ông.
Năm 1979 sau khi Mao
chết, Đặng Tiểu Bình đổi mới, Hồng Bân và cậu ruột là ông Phan Mỹ Khải (Fang
Meikai) vận động cải án bà Phan. Tòa án
huyện công nhận chính quyền đã nặng tay với bà Phan và bản án xử bắn là một sai
lầm. Nhưng tòa chỉ ghi chú vào hồ sơ vụ án mà không công khai nhận lỗi và cho
biến mộ phần của bà Phan thành một di tích lịch sử ghi lại tội ác Cách mạng Văn
hóa như đòi hỏi của luật sư Trương Hồng Bân.
Hồng Bân đang kháng cáo lên tòa trên.
Cách mạng Văn hóa là
một vấn đề tế nhị trong chính trị của đảng Cộng sản Trung quốc. Tố cáo trực
tiếp Mao sẽ làm mất tính chính thống của chính quyền Cộng sản. Không tố cáo thì
cuộc Cách mạng Văn hóa vẫn còn là một “tấm gương” cách mạng triệt để đe dọa sự
ổn định của Trung quốc. Đó là lý do tại sao chính quyền Hồ Cẩm Đào đã nặng tay
với Bạc Hy Lai và dung túng trong chừng mực các vụ tố cáo lạm quyền và quá đáng
của cuộc Cách mạng Văn hóa.
Luật sư Trương Hồng
Bân đưa khuôn mặt gián tiếp giết Mẹ là đưa đầu ra trước dư luận để chịu tội thế
cho Mao, một nhân vật lịch sử bàn tay dính máu của mấy chục triệu đồng bào
nhưng vẫn núp trong ánh hào quang anh hùng dân tộc.
Vụ thanh trừng của
Stalin tại Nga. Vụ cải cách ruộng đất tại Việt Nam và vụ Cách mạng Văn hóa tại
Trung quốc chỉ là một. Một bản chất của chủ nghĩa cộng sản và những sai lầm,
độc ác, gian trá của nó./.
Trần
Bình Nam
April 3, 2013
Tài liệu tham khảo:
(1) www.tranbinhnam.com à Bình luận # 419
(2) “Haunted by Mao’s Revolution” – by John
Hannon và Nicole Liu - Los Angeles Times – Sunday March 31, 2013